Mọi người đều cho rằng hắn càng ngày càng hiểu chuyện, cho nên đều vui vẻ.
Thời gian, cứ như vậy từng ngày trôi đi, tôi cảm thấy thực hạnh phúc. Cảm giác này giống như đang nằm trên mặt nước ấm áp, thoải mái dễ chịu, cho dù trong nháy mắt sau đó tôi sẽ biến mất, cũng hoàn toàn không tiếc nuối.
Văn Sinh bị tôi ảnh hưởng càng ngày càng sâu. Hắn sẽ nhớ tới những chuyện vui vẻ khi còn nhỏ. Nhưng thời điểm hắn nhớ tới những chuyện vui vẻ đó, lại không tự chủ được mà mường tượng ra những hình ảnh thống khổ.
Tôi không muốn hắn thống khổ, những thống khổ đó, để một mình tôi nhớ là đủ rồi, hắn không cần nhớ lại bất cứ hình ảnh nào hết.
Văn Sinh là một đứa trẻ ngoan, hắn yêu gia đình này, yêu Lâm Lâm, yêu hát tuồng, thích học tiếng Anh, thích học ca hát, lại thích học diễn kịch, còn chụp phim truyền hình, đóng phim điện ảnh. Tất cả những yêu thích của hắn, cũng như cực nhọc này, tôi đều cảm nhận được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây