Khương Lâm rất lạnh nhạt: “Thật ngại quá, chúng ta không có gì để nói hết.
Cô vừa mới đi hai bước, Biện Hải Đào lại đuổi theo sau cô: “Lâm Lâm, em như vậy rõ ràng là còn đang hận anh đi.
Lâm Lâm?
Da đầu của Khương Lâm nổ tung một chút, rồi thấp giọng trách mắng: “Biện Hải Đào, chú ý cách xưng hô của anh đi. Đừng dát vàng lên mặt của mình. Thời gian trôi qua, chuyện năm đó đã sớm không còn tính là gì nữa rồi.
“Phải không? Biện Hải Đào xê dịch bước chân chặn lại đường đi của cô, nhìn chằm chằm vào cô: “Em thật sự đã quên hay là cố ý nói như vậy để kích thích anh hả? Hoặc là... Hắn ta cười cười, biểu tình mang theo vài phần mờ ám: “Kỳ thật em vẫn còn nhớ mãi không quên...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây