Diêm Nhuận Chi lập tức dỗ dành Bảo Sinh: “Bảo Muội à, có nghe thấy lời mẹ nói không? Mẹ sẽ không đuổi con đi mà còn cho con bú sữa tiếp đó.
Dỗ dành một lúc lâu, Khương Lâm lại khẽ hôn lên má con gái, lúc này cô bé mới bắt đầu bú sữa, càng bú càng vui vẻ, hai chân nhỏ còn đạp lung tung lên không trung.
Dương Lục cười rộ lên: “Ai bảo trẻ con không hiểu chuyện, là người lớn không hiểu trẻ con mới đúng, chị thấy Bảo Sinh cái gì cũng hiểu hết đấy?
Khương Lâm: “Chị đừng nói nữa, mọi người càng khen thì con bé sẽ càng thích chí đấy.
Bú sữa xong, Khương Lâm lại dỗ dành con bé: “Khóc nhiều như thế có thấy mệt không hả? Ngủ một chút đi, chờ con tỉnh ngủ mẹ lại cho bú nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây