Tằng Hoằng Khiết thanh toán tiền xong xuôi, liền cất các đồ vật thêu vào cặp sách của mình rồi tạm biệt ba người Khương Lâm, sau đó vội vàng rời đi.
Khương Lâm nhìn chằm chằm bóng lưng yểu điệu của cô ta, cùng với cái cặp sách màu xanh lục kia, thấp giọng nói: “Cô ấy còn thiếu một cái túi xách nữa nha.
Trình Tiểu Bảo: “Váy mà cô ấy mặc thật là đẹp mắt, mẹ cũng mua một cái đi.
Trình Đại Bảo cũng gật gật đầu: “Đẹp thật.
Khương Lâm nghe bọn trẻ nói liền cười không ngừng, trong lòng lại ấm áp, hai đứa trẻ nhỏ chút xíu đã biết giúp mẹ làm đẹp rồi: “Có tiền thì chúng ta làm áo bông chăn bông cho tốt trước, sau đó lại nói cái khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây