Khương Mẫn cảm khái nói: “Thảo nào người ta vẫn hay nói con gái không nên gả xa.
Có người nhà mẹ đẻ ở bên cạnh, cho dù không cần làm cái gì, nhà chồng cũng phải khách khí một chút. Nhà mẹ đẻ không có ai, nhà chồng sẽ cảm thấy con dâu chỉ có một mình, dễ bị ăn hiếp, cho nên bọn họ mới được nước lấn tới.
Khương Lâm cười cười: “Chị cần phải thay đổi một số quan niệm cũ này đi, không nên cảm thấy ly hôn là chuyện xấu hổ gì. Sau này xã hội sẽ càng ngày càng phát triển và đổi mới, phụ nữ cũng sẽ càng tự do, mọi người cũng dần quen thuộc đối với chuyện như này.
Mặc dù thời đại này việc ly hôn ở nông thôn còn chưa có nhiều, nhưng trong thành phố đã sớm không còn quá để tâm, không hợp cũng nên ly hôn để sớm giải thoát. Nghĩ như vậy cô còn phải cảm kích Biện Hải Đào vì đã phản bội mình, nếu không sau này cô mà có con cái thì lại càng rắc rối hơn.
Cô trò chuyện với Khương Mẫn về một số thay đổi trên tỉnh thành, cảm xúc của Khương Mẫn cũng càng ngày càng bình thản, hào quang trong mắt cũng sáng lên, mặc dù không cười nhiều như trước đó, nhưng hiện tại nụ cười lại càng thêm chân thực, là tiếng cười phát ra từ tận đáy lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây