Bác sĩ cũng nói bà ấy như vậy là không đúng, sau đó đo huyết áp, nghe lồng ngực, lại hỏi một chút tình huống của bà, căn bản không có vấn đề gì lớn, hoặc là nói bệnh cũ của bà không có chuyển biến xấu đi.
Bà ấy bị là tâm bệnh, hoặc cũng có thể nói là đang giả bộ mà thôi. Nhưng bác sĩ cũng không thể nói trắng ra là bà ấy giả vờ bệnh được, chỉ có thể nói đây bệnh cũ linh tinh lặp đi lặp lại.
Bà Lương còn cố gắng lôi kéo tay áo bác sĩ: “Bác sĩ, tôi thở không ra hơi, ngực như bị đè một khối đá lớn lên, bác sĩ cẩn thận khám cho tôi đi. Khuyên can mãi, bà ta vẫn không chịu, bác sĩ đành phải kê thuốc thì mới xong.
“Sao con không mang Tiểu Quân Tiểu Manh về? Bà Lương nhìn Khương Mẫn bưng mì sợi tiến vào, nói: “Mẹ nhớ hai đứa quá, từ nhỏ mẹ đã quấn quýt với chúng nó rồi, chỉ rời xa chúng nó một chút thôi là mẹ nhớ lắm.
Khương Mẫn: “Bọn nhỏ đang cùng dì nhỏ chơi đùa, đều rất vui vẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây