Cô đã dò hỏi Tiểu Manh, Tiểu Quân. Bà ấy thật sự không đánh đứa nhỏ, nhiều nhất chỉ hù dọa một chút, nói sẽ đánh hoặc là véo một cái cách lớp quần áo, trên người Tiểu Manh thật sự không có một vết thương nào cả.
Khương Mẫn cũng nói, bà Lương kỳ thật không phải người xấu. Danh tiếng của bà ấy trong đồn điền rất tốt, người ta đều nói bà ấy là một người tốt, tính tình dễ chịu, thiện lương, chưa bao giờ mắng chửi người khác, không hề đanh đá như đại đa số những người phụ nữ nông thôn khác.
Hiện giờ cô rất muốn gặp bà ấy một lần, muốn biết bằng cách nào bà ấy lại có bản lĩnh như vậy, có thể không đánh không mắng mấy đứa nhỏ, nhưng lại khiến chúng nó vô cùng nghe lời mình.
Sau khi tắm rửa cho hai đứa nhỏ xong thì cũng vừa tới lúc ăn cơm trưa. Mấy người đàn ông đi săn thú không trở về, Khương Mẫn liền dùng trứng gà cùng canh thịt hươu băm ngày hôm qua nấu mì sợi cho mọi người ăn.
Khương Lâm lấy kem bảo vệ da của mình thoa cho Tiểu Manh, Tiểu Quân nhìn thấy cũng tới gần muốn cô thoa cho nó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây