Chuyện này đối với nông dân cũng không tính là công việc nặng nhọc gì. Tháo ra giặt cũng rất nhanh, một buổi trưa là xong, đợi trời nắng to tới sông giặt giũ, phơi tới chiều thì khô, sau đó dành thời gian may lại là được.
Chờ Diêm Nhuận Chi đem tất cả chăn bong cùng áo bông trong nhà ra, Khương Lâm lại trầm mặc.
Cô có một cái chăn cũ, mùa đông vừa trải vừa đắp một mình, Diêm Nhuận Chi và hai đứa trẻ chỉ có một cái chăn.
Cô còn có một bộ áo bông, rất cũ nhưng được cái là dày dặn, Đại Bảo Tiểu Bảo cũng còn tốt, nhưng áo của Diêm Nhuận Chi thì vừa cũ vừa mỏng, ruột bên trong chính là bong hỗn hợp, gồm hoa hương bồ, lau sậy... nhét linh tinh vào, mùa đông khắc nghiệt như thế này có thể giữ ấm được mới là lạ.
Hơn nữa ngoại trừ Khương Lâm, vải vóc của những người còn lại đều bị mài đến càng ngày càng mỏng, lúc tháo ra dùng sức lớn một chút là có thể xé cho rách toạc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây