Khương Lâm vẫy tay với anh: “Mang theo áo khoác, nhìn Khương Hưng Lỗi một chút, đừng để cho nó trêu chọc phải phiền toái.
“Anh biết rồi. Trình Như Sơn nói xong liền rời đi ngay.
Khương Mẫn nhìn bóng lưng anh, cười nói: “Em rể đối với em thật tốt nha.
Khương Lâm: “Chị, chị cho em một câu trả lời chính xác, mặc kệ lúc trước chị đăng ký trường học như thế nào, hiện tại chỉ có một cơ hội này, năm sau chị sẽ không có nữa. Chị ngẫm lại nguyện vọng ban đầu của chúng ta, hiện tại thi đậu lại không đi, chị sẽ không hối hận sao?
Khương Mẫn chậm rãi cúi đầu: “Lâm Lâm, nói thật, chị muốn, nhưng chị… Chị không thể đi. Cuộc sống này là như vậy. Con người đôi khi chính là một bước sai, từng bước sai. Không thể quay đầu lại được nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây