Cô ta đương nhiên không phải tới ăn chực, mà là tới quan tâm hỏi thăm em gái nhà mình, đương nhiên, dựa theo tính tình của người em gái này, nhất định sẽ đưa cho cô ta ăn.
Mạnh Y Y tự tin tràn đầy mà đi vào nhà họ Trình: “Lâm Lâm, thím, hai người ngủ ngon giấc không?
Diêm Nhuận Chi thay đổi sắc mặt, liền đối với cô ta khách sáo như người ngoài mà tươi cười: “Cô giáo Mạnh à, đã ăn rồi sao?
Ánh mắt Mạnh Y Y nhìn qua liền biết bọn họ đang ăn mì sợi, mới chia nhà đã ăn mì sợi ngon như vậy, thật là cuộc sống tốt. Cô ta hơi hơi mỉm cười rồi đáp: “Còn chưa có ăn đâu. Nói xong liền từ chân tường xách ra một tảng gỗ ngồi một bên bàn, chờ Khương Lâm mời cô ta cùng ăn mì sợi.
Nào đâu biết rằng Khương Lâm bình tĩnh mà đem bát mì trong tay mình uống cạn nước dùng, lại nhìn đến ánh mắt đầy kinh ngạc đến ngây người của Đại Bảo, y hệt như một con nai vàng, cô lại càng thêm vui vẻ, rồi cùng Tiểu Bảo liếc mắt một cái, ý bảo bọn họ nhanh chóng ăn cơm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây