Quân khu đại viện phía trước xây thành nhiều khu, phân loại bộ tư lệnh, bộ chính trị, đằng sau là khu dành cho người nhà. Bọn họ trực tiếp lái xe đến khu người nhà, dừng xe ở ven đường, Trình Như Sơn bảo Đái Quốc Hoa trông bọn họ một chút, anh đi làm thủ tục ở bộ hậu cần.
Bộ hậu cần là một bộ rất lớn, gao gồm bộ tư lệnh, chính trị và vận chuyển. Anh muốn đem hộ khẩu đến bộ chính trị làm thủ tục trước, sau đó đến khu tài vụ, lại đến chỗ xây dựng, quản lý bất động sản, dù sao cũng thật là rườm rà.
Cũng may anh vẫn luôn đi vận chuyển, hơn một năm này làm kinh doanh cho nên có không ít quan hệ, anh cũng vận chuyển tới quân khu này mấy lần, bởi vì có vài người quen biết nên vẫn nói chuyện được. Trước tiên anh đi tìm trưởng phòng của mình, gọi một tiếng, lúc sau liền thuận lợi tiến vào.
Trưởng phòng Địch nhờ Trình Như Sơn mang khá nhiều đồ, cũng bảo anh giúp nhiều việc, quan hệ không tồi. Hơn nữa ông ta có ấn tượng rất tốt với Trình Như Sơn, cộng thêm đội trưởng Sầm vẫn luôn nhắc ông quan tâm anh, tất nhiên bây giờ ông rất thoải mái mà đồng ý.
“Như Sơn, vợ cậu thi đậu đại học phải không, thật giỏi nha! Địch Quang Minh đã hơn bốn mươi tuổi, vóc dáng bình thường, mặc quân trang không đeo thắt lưng, bụng bia nhỏ hơi nhô lên, cười rộ lên trông rất hòa ái, khiến người ta cảm thấy thật ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây