Khương Lâm thấy bọn họ ai nấy cũng dè chừng, so với mình khi thi đại học còn căng thẳng hơn, cô bật cười: “Ăn, tất nhiên phải ăn rồi, đến mơ con còn thèm mà!
Tài nấu ăn của bà nội đám trẻ rất tuyệt, tuy không theo chân đầu bếp chuyên nghiệp học nghề, nhưng lại làm được những món ăn có hương vị độc đáo, một chén canh trứng có thể ăn ngon đến mức độ hoàn hảo, huống chi mà thịt kho tàu.
Thấy cô vẫn cười xán lạn như bình thường, không có chút gánh nặng, thâm tâm Diêm Nhuận Chi cũng thở phảo nhẹ nhõm, bà thật sự sợ mẹ Bảo Nhi sẽ nghĩ quẩn trong lòng.
Khương Lâm nhìn vẻ mặt Văn Sinh thẳng thắn, rất nghiêm túc, khuôn mặt nhỏ nhắn Đại Bảo cũng căng thẳng, đến cả Tiểu Bảo cũng kiềm chế không cười khúc khích như thường ngày, khuôn mặt nhỏ nhìn có vẻ rất thống khổ.
Cả đám nhìn cô với ánh mắt không đành lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây