Đáng thương nhất chính là thanh niên trí thức cắm đội ở nông thôn cùng với bọn học sinh ở đây, ban ngày bọn họ phải ra đồng làm việc, không có radio, cũng không có báo chí, đương nhiên sẽ không nhận được tin tức mới nhất.
Chỉ sợ đến khi bọn họ nhận được tin thi đại học, thì kỳ thi đã sắp bắt đầu rồi. Hơn nữa ở nông thôn mua sách không tiện, đừng nói là đề cương để ôn thi hay sách tham khảo gì đó, sách giáo khoa cơ bản cũng không dễ dàng mua được nữa là. Rốt cuộc ai cũng không nghĩ tới trung ương sẽ đột nhiên khôi phục thi đại học, rất nhiều người vừa mới tốt nghiệp đã mang sách của mình đi bán ngay. Nhưng cho dù không bán cũng giữ lại không được, trừ phi là sách vô cùng trân quý, còn không đều chẳng giữ gìn được nguyên vẹn.
Cô nói: “Con đi đại đội nói cho kế toán, con muốn bọn họ lên loa lớn thét to một chút, báo cho tất cả thanh niên trí thức cùng học sinh trong đại đội chúng ta.
Chờ Khương Lâm mang theo Đại Bảo Tiểu Bảo cùng Văn Sinh chạy đi, Trình Như Sơn quay sang Đái Quốc Hoa nói: “Anh muốn có một cái hộ khẩu trên tỉnh thành. Nếu nhà bọn họ ở trên tỉnh thành, sau này đi nơi nào cũng đều tiện lợi hơn so với ở nông thôn.
Đái Quốc Hoa a một tiếng, kinh ngạc nói: “Như Sơn, anh chắc chắn như vậy …… Hắn không dám nói hết. Câu hắn muốn nói là anh khẳng định vợ anh sẽ thi đậu hay sao? Đại học là kì thi vô cùng khó khăn? Kỳ thi lần trước, một lớp có bốn mươi học sinh, được hai người trúng tuyển đã là không tồi, chưa kể còn không dễ để đậu được khoa mà mình mong muốn. Hiện giờ nhiều năm như vậy không học, đột nhiên nói thi đại học, làm sao khẳng định chắc chắn sẽ đậu được?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây