Trình Như Sơn: “Hiện tại hộ khẩu tỉnh thành chắc chắn chưa đủ điều kiện, nhưng nếu anh chịu khó hoạt động một chút, có thể lấy được hộ khẩu trong huyện.
Trong huyện sao? Khương Lâm nghĩ nghĩ, nhưng cô muốn lên tỉnh thành cơ, trong huyện cũng không có trường đại học nào.
Trình Như Sơn cười cười, duỗi tay ở trên cằm của cô nhẹ nhàng nhéo nhéo, dịu dàng nói: “Không cần thất vọng, qua hai năm nữa anh sẽ tranh thủ đi tỉnh. Dù sao đội vận chuyển chúng ta cũng lệ thuộc vào quân khu tỉnh, vẫn có biện pháp làm hộ khẩu trên đó.
Đối với xã viên bình thường mà nói, chuyện đó còn khó hơn lên trời, có khi cả đời bọn họ cũng làm không được chuyện này. Nhưng với anh mà nói chuyện đó cũng không khó như vậy. Huống chi, trước nay anh sẽ không sợ việc khó, chỉ cần có đường, cho dù khó khăn đến đâu anh cũng có thể làm được.
Hơn nữa chỉ cần đó là điều cô muốn, anh đều cố gắng thoả mãn cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây