Sau khi chuẩn bị xong bữa ăn, Khương Hưng Lỗi từ bên ngoài lôi thân thể mệt mỏi của mình trở về.
Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi đậu phụ bắp cải hầm thịt xông khói thơm phức, cả người lập tức tràn đầy sinh lực: “Dì ơi, dì thật tốt, nấu món gì cũng thơm phức.
Diêm Nhuận Chi nhìn cậu như một đứa trẻ tuấn tú mới mười bảy mười tám tuổi, mỗi ngày đều mệt đến dở sống dở chết, không còn gì luyến tiếc, bà cũng cảm thấy thương xót thay: “Vậy con ăn nhiều một chút, ăn cho no vào, dì xắt rất nhiều thịt khô.
Khương Hưng Lỗi trơ mặt ra: “Dì, cháu có thể gọi dì một tiếng mẹ được không? Dì so với mẹ ruột của cháu còn thân hơn. Ít nhất so với chị gái còn thân thiện hơn nhiều.
Diêm Nhuận Chi bật cười: “Chỉ cần con vui là được, muốn gọi gì thì gọi, nhà ta không chú ý những quy củ đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây