Vốn dĩ chỉ có cô đi cùng với Tằng Hoằng Khiết thôi, nhưng Đại Bảo Tiểu Bảo lại lo lắng, cho dù cô đã cam đoan là đến tối sẽ về, Đại Bảo vẫn lo sợ hở ra một chút thì mẹ sẽ bị người đàn ông xấu xa nào đó bắt cóc ngay.
Tằng Hoằng Khiết cười nói: “Lâm Lâm, một ngày của cô chắc là không cô đơn chút nào đâu nhỉ.
Khương Lâm: “Không cô đơn chút nào, muốn được yên tĩnh thì phải đợi đến nửa đêm.
Trên đường bọn họ không lái xe mà đi bộ, cũng may có Văn Sinh giúp đỡ, vác giúp từng bao đồ một, Khương Lâm vừa đi vừa nói chuyện với Tằng Hoằng Khiết nên không thấy mệt. Trên đường cũng quá giang xe ngựa, xe la, không đến buổi trưa là đã tới được huyện rồi.
Tằng Hoằng Khiết muốn mời bọn họ đến nhà văn hóa ăn cơm nhưng Khương Lâm đã từ chối khéo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây