Anh tự biến mình thành đứa trẻ không biết suy nghĩ khiến cha mẹ phải đau buồn, bị kích động liền muốn trả thù, mất hết tính người lẫn lý trí. Anh cũng chẳng phải Câu Tiễn, lấy đâu ra trí khôn và khả năng nhẫn nhục như vậy?
Trình Như Châu thực sự bị bệnh.
Mặc dù Trình Uẩn Chi nghĩ Văn Sinh sẽ không đánh người linh tinh, nhưng ông ấy sợ sẽ có chuyện ngoài ý muốn, vậy nên tự mình trông chừng anh vẫn tốt hơn.
Khương Lâm: “Tông Tuệ, anh đừng nói với người khác nhé. Nếu người trong thôn mà biết chuyện này sẽ càng ghét bỏ xa lánh anh hơn, với lại điều này cũng có thể trở thành thứ kích động đến anh.
Thương Tông Tuệ: “Cô yên tâm, tôi biết rồi. Nói xong cậu ta lại tiếp tục trở về lợp nốt chỗ ngói còn dang dở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây