Sáng nay lúc Đông Sinh mặc quần áo, ông thấy trước ngực và sau lưng anh có không ít vết sẹo, tuy rằng bây giờ không sao, nhưng chắc chắn trước kia anh đã trải qua rất nhiều nguy hiểm và đau đớn.
Ông không dám hỏi, nhưng thật ra vẫn rất đau lòng.
Lúc này Trình Như Sơn lại trở về, đem đặt một lu nước đặt vào trong sân.
Trình Như Hải liền nói: “Em trai, tuy rằng trước kia chúng ta đã ra ở riêng, nhưng khi đó cha không ở đây. Bây giờ cha trở về, nhà chúng ta đã sửa lại án xử sai, nhà lớn cũng được trả lại. Anh thấy chúng ta vẫn nên sống cùng nhau, chăm sóc cha mẹ, người một nhà vui vẻ hòa thuận, vô cùng náo nhiệt mới phải.
Trình Như Sơn đem lu nước đặt ổn thỏa, chống hai tay lên miệng lu, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn: “Hình như anh có chút nhầm lẫn rồi thì phải?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây