Trình Đại Bảo đã tha thứ cho cô, cho nên nhóc cũng im lặng không nói gì, Trình Tiểu Bảo lại lén lút nói cho bà, nói mẹ nó ở nơi ở của thanh niên trí thức mắng Mạnh Y Y, mắng mắng xong lại đánh cho chính mình một cái tát, rất dùng sức, rất vang nữa, cho nên trên má mới có dấu tay hồng rõ ràng như vậy.
Thằng bé kể chuyện này ra khiến cho Diêm Nhuận Chi đau lòng đến không chịu được, nhận thức sai lầm là được rồi, như thế nào còn ra tay đánh mình như vậy chứ. May mắn đánh Mạnh Y Y, nếu không bà còn tưởng rằng mẹ Bảo Nhi đối với Mạnh Y Y quá tốt, đánh chính mình cũng không dám đánh chị em của mình.
Diêm Nhuận Chi nấu trứng gà đưa cho Khương Lâm lăn mặt, giúp khôi phục nhanh hơn một chút, miễn cho người ta thấy lại nổi tò mò, chủ yếu là làn da của cô trắng như tuyết, có cái dấu tay màu tím hồng thật sự nhìn được rất rõ ràng, chắc là ngủ một đêm sẽ đỡ hơn rất nhiều.
Sau khi ăn xong, buổi chiều Khương Lâm vẫn như cũ đi sửa nóc nhà cho người ta.
Có chuyện của đám người Mã Khai Hoa ở phía trước, lúc này thanh danh của Khương Lâm ở trong thôn đã nhanh chóng tăng vọt. Người lớn đứa nhỏ đều biết trong thôn có cái thanh niên trí thức Khương, lớn lên xinh đẹp, có thể đánh nhau, còn có thể mua ngói và tu sửa mái nhà, rất là giỏi giang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây