Lâm Tiêu Hàm nghẹn lại, anh từ từ ngồi xuống bên mép giường, nắm lấy tay Sơ Hạ, nhìn cô, hốc mắt nhanh chóng trở nên đỏ bừng.
Sơ Hạ và anh đối mặt nhìn nhau một lát, vừa đau lòng vừa vui vẻ.
Cũng giống như anh, khoé mắt của cô không nhịn được trở nên ướt át, nhưng khoé miệng lại mở một nụ cười.
Cho nên sau khi xuyên qua, cô có thể nhìn thấy sự bi thương không thể hoà tan được nơi đáy mắt “Lâm Tiêu Hàm”, thực chất là anh ở thế giới này đang nhớ cô, đau lòng vì cô đúng không?
Hai người cứ thế đối mặt nhìn nhau một lát, Sơ Hạ đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa xoa nơi khoé mắt Lâm Tiêu Hàm vài cái, mỉm cười nói: “Từ trước đến nay em chưa bao giờ nhìn thấy anh khóc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây