Hàn Đình không cho cô ta giữ lại chút mộng tưởng nào: “Đó chỉ là tưởng tượng của cô mà thôi, tình cảm giữa hai chúng ta đã tan vỡ ngay khi chúng ta ly hôn vào năm đó rồi.”
Giọng nói của Tô Vận càng run rẩy hơn nữa: “Đúng vậy, là tôi đã ở bên cạnh một người đàn ông khác khi chúng ta vẫn chưa ly hôn, là tôi có lỗi, nhưng chẳng lẽ anh không có lỗi sao? Anh không có trách nhiệm gì sao? Trong ngày chúng ta kết hôn, ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Sơ Hạ, anh đã hối hận!”
Hai người cũng đã ly hôn mười mấy năm rồi, còn tranh cãi ai đúng ai sai làm gì nữa.
Hàn Đình nặng nề nói: “Đúng! Tôi đã hối hận! Cho nên phiền cô hãy hận tôi đi, đừng quấy rầy tôi nữa?”
Tô Vận cũng không kiểm soát được khẽ cao giọng: “Anh thực sự thích cô ta sao? Anh chẳng qua chỉ là không có được mà thôi! Anh đúng là một kẻ khốn nạn! Ở thế giới trong giấc mơ của tôi, anh đã kết hôn với cô ta, anh không thích cô ta mà thay vào đó là vẫn luôn nhớ mong tôi- Người chưa bao giờ toàn tâm toàn ý đi theo anh! Hàn Đình, anh đúng là đồ khốn nạn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây