Lâm Tiêu Hàm ừ một tiếng: “Hương khói nhà họ Lâm của ông ta đã bị chặt đứt nên tức giận.”
Sơ Hạ ngẩng đầu lên nhìn Lâm Tiêu Hàm một cái: “Có phải ông ta tức giận đến phát điên lên rồi không?”
Lâm Tiêu Hàm: “Ông ta có tư cách gì để phát điên? Lúc chúng ta kết hôn, ông ta đã không đồng ý, kết hôn nhiều năm như vậy càng không có bất cứ liên lạc qua lại nào. Nhất Nhất đã lớn đến chừng này rồi, nhưng ông ta đã bao giờ đến thăm Nhất Nhất hay bỏ ra một xu mua cho Nhất Nhất thứ gì chưa? Nếu không phải Lâm Hạo Bác xảy ra chuyện, liệu ông ta có nhớ đến đứa cháu nội là Nhất Nhất không? Ông ta và Nhất Nhất hoàn toàn không biết đến nhau, ông ta thực sự cho rằng đã chảy trong người dòng máu của ông ta thì phải cùng họ Lâm với ông ta sao?”
Sơ Hạ vùi mặt vào trong lồng ngực anh, ôm lấy eo anh, sau đó dán trong lồng ngực anh nói: “Tức điên lên cũng tốt, tức điên lên rồi sẽ không đến quấy rầy chúng ta nữa.”
…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây