Nhưng chẳng phải đó là những gì đã xảy ra sao?
Chú Tôn đặt cốc nước xuống, tiếp tục nói: “Lúc trước bọn họ rất có ý kiến với việc cá nhân Tiểu Hạ tiếp nhận nhà máy chúng ta, cảm thấy doanh nghiệp nhà nước biến thành doanh nghiệp cá nhân chẳng ra thể thống gì cả, bọn họ đã mất đi bát sắt, địa vị thân phận giảm sút, trong lòng không thoải mái, không quen, nhưng bây giờ không còn ai nhắc đến những chuyện này nữa.”
Ngô Tuyết Mai nói tiếp: “Nói đến cùng, tiền tài vẫn là thứ chân thực nhất, có tiền, cuộc sống mới trở nên tốt đẹp, mấy ai có thể vượt qua được cám dỗ của đồng tiền? Nếu nhà máy đóng cửa, đừng nói đến địa vị gì đó, ngay cả công việc cũng sẽ mất, bây giờ không những giữ được công việc mà còn kiếm được nhiều tiền hơn so với trước kia.”
Chú Tôn cứ thế kể hết tình hình hiện tại của nhà máy trong khoảng thời gian dưới sự phụ hoạ của Ngô Tuyết Mai.
Dù sao đi nữa cũng đều là chuyện tốt, chuyện khiến người khác phấn khích, vui vẻ, khiến người khác tràn ngập hy vọng và nhiệt tình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây