Cảm giác của Ngô Tuyết Mai nhạy bén hơn một chút.
Bà nhìn Sơ Hạ, hỏi: “Hạ Hạ, hình như con rất quan tâm đến chuyện của chú Tôn?”
Sơ Hạ đưa mắt nhìn Lâm Tiêu Hàm một cái, trao đổi ánh mắt với anh.
Cô mở miệng nói: “Dù sao đối với người bình thường mà nói, nghỉ việc là chuyện trọng đại mà, chú Tôn là bạn bè tốt của cha, gặp phải chuyện như vậy, con nhất định phải quan tâm rồi.”
Sơ Hạ qua loa có lệ cho qua, Ngô Tuyết Mai cũng không nghĩ nhiều nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây