Nụ cười trên mặt Từ Lệ Hoa cứng đờ.
Nhưng bà ta nhanh chóng cười tự nhiên: “Đó là con trai người khác, Quan Kiệt nhà chúng tôi không phải như vậy.”
Ngô Tuyết Mai không muốn nói thêm với bà ta nữa, bèn cười nói: “Tôi còn phải bận việc trong quán ăn nên không thể tiễn chị được, chị đi thong thả.”
Lại nói mấy câu đuổi người.
Từ Lệ Hoa đương nhiên cũng không đứng đó tự rước lấy nhục nữa, xách theo túi xách, rời đi lần cuối cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây