Đường Hải Khoan nói: “Theo cha thấy thì cũng không tốt lắm, căn nhà do đơn vị phân cho Quan Kiệt của bọn họ không đẹp bằng nhà của hai đứa, diện tích quá nhỏ, chỉ có hai phòng. Viện tử này của chúng ta không giống những nơi khác, cho dù ở mười mấy nhà vẫn khá rộng rãi. Cả gia đình dọn vào một căn nhà có diện tích nhỏ như vậy, chỉ cần xoay người tôi đã có thể đụng mặt nhau, chỉ cần nghĩ đến thôi đã cảm thấy ngột ngạt đến hoảng.”
Ngô Tuyết Mai nói tiếp: “Chúng ta đừng quan tâm đến bọn họ.”
Đường Hải Khoan cũng chỉ thuận miệng nói, nói xong vài câu này cũng không nói thêm gì nữa.
Lúc này trời không còn sớm, bốn người không trò chuyện thêm nữa.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, mọi người trở về phòng của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây