Bởi vì không có ai quan tâm đến cô, cho nên hôm nay thời gian cô ở đó không còn lâu như trước nữa.
Chiều tối, Sơ Hạ rời khỏi bộ công thương sớm một chút, nhưng cũng không rời đi.
Cô xách cặp, hít thở sâu mấy hơi, dựa vào một chút sức lực cuối cùng vẫn còn chưa tan biến hết ngồi xuống gốc cây táo gần đó, lấy ra một cuốn sách mỏng từ trong cặp sách, dùng làm quạt mát.
Dưới gốc cây vốn dĩ đã có gió, Sơ Hạ chỉ quạt một chút rồi đặt sách xuống, nhìn vào cánh cổng lớn bộ Công thương, ngẩn người.
Trong lúc ngẩn người, trong lòng đương nhiên vẫn không ngừng cổ vũ chính mình- Người làm việc lớn, trước hết phải bình tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây