Sơ Hạ cũng không quanh co vòng lòng lãng phí thời gian, trực tiếp nói: “Sau khi xuống nông thôn, anh ta đã nhanh chóng thích người khác, cô gái kia tên là Tô Vận. Những lá thư cậu viết cho anh ta, anh ta thậm chí không thèm đọc dù chỉ một bức. Anh ta căn bản không thích cậu, lúc trước chỉ thấy cậu cao cao tại thượng, cảm thấy nếu có thể theo đuổi được cậu thì sẽ nở mày nở mặt nên mới theo đuổi cậu nhiệt tình đến thế. Anh ta căn bản cũng không thích sống chung với cậu, không thích dỗ dành một đại tiểu thư như vậy. Anh ta xin chỉ tiêu trở về thành cũng không phải cho bản thân mình, mà xin cho cô gái tên Tô Vận kia.”
Sau khi nghe xong những điều này, hốc mắt Đồng Nhuỵ đã ướt đẫm nước mắt.
Cô ấy không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết Hàn Đình đã không còn thích mình từ lâu.
Chỉ là cô ấy vẫn không thể buông bỏ được anh ta, không thể quên được quá khứ của bọn họ, trong lòng vẫn đang ảo tưởng.
Cô ấy cũng đã nghĩ đến chuyện Hàn Đình sẽ thích người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây