Lâm Tiêu Hàm: “Làm như vậy chẳng phải đã bị bà ta kích thích giống như mong muốn của bà ta rồi sao? Chỉ cần bà ta rơi nước mắt, tôi chắc chắn sẽ bị người khác mắng không biết tốt xấu, hơn nữa còn không có gì cả, chi bằng cứ lấy một chút đồ ăn vặt.”
Sơ Hạ ngẫm lại cảm thấy cũng có lý.
Cô lại hỏi Lâm Tiêu Hàm: “Có phải thủ đoạn của bà mẹ kế này rất nhiều và rất lợi hại không?”
Lâm Tiêu Hàm bật cười thành tiếng, nói: “Là tôi không muốn để lão Lâm nhìn thấy thôi.”
Chỉ cần Lâm Bỉnh Uy có một chút quan tâm và để ý đến đứa con này là anh thì sẽ không có chuyện như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây