Sơ Hạ uống nước súc miệng, đặt bàn chải đánh răng xuống, cao giọng trả lời: “Không mua được à, thực sự có quá nhiều người đến mua tài liệu, có lẽ tối hôm qua sau khi ăn tối xong bọn họ đã đến đó xếp hàng nên em không mua được cuốn nào.”
Nghe thấy câu nói này, Hàn Lôi nhìn về phía Hàn Khánh Thiên, nói với giọng nói bình thường: “Cha thấy chưa? Cho dù nửa đêm dậy đi xếp hàng cũng không giành được, cho dù sáng sớm hôm nay con xếp hàng đi nữa thì cũng uổng công thôi, cha không biết có bao nhiêu người ở đó đâu.”
Hàn Khánh Thiên nhìn anh ta, nói: “Ngay cả trong thành phố cũng không mua được, vậy ở nông thôn chẳng phải càng không có sao? Không có tài liệu ôn tập, không biết gì cả thì còn thi kiểu gì nữa?”
Hàn Lôi suy nghĩ một chút rồi nói: “Cha nhìn gia đình ở tây sương phòng đi, bọn họ không vội cũng không sốt ruột, chắc chắn đã có đầy đủ tài liệu ôn tập rồi, với công việc của chú Kiến Bình, muốn có được một ít tài liệu ôn tập chẳng phải quá dễ dàng sao?”
Hàn Khánh Thiên: “Nhà người ta cũng cần dùng, chẳng lẽ có thể cho con tài liệu ôn tập gửi xuống nông thôn sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây