Sơ Hạ và Phùng Tĩnh Chi đi đến chỗ đậu xe đạp, trên đường đi nghe thấy những người khác nói chuyện.
“Nhà xuất bản và xưởng in ấn căn bản không thể nào sản xuất ra đủ tài liệu ôn tập trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, chưa biết lần sau khi nào mới có, cho dù có đi nữa, tôi thấy cũng khó mà giành được. Nhưng bây giờ đã có người mua được tài liệu, tôi cảm thấy nếu nhờ quan hệ nghĩ cách mượn của người khác sẽ đáng tin cậy hơn.”
“Chẳng lẽ người ta không sử dụng sao? Ai có thể cho chúng ta mượn được chứ?”
“Trực tiếp mượn về ôn tập chắc chắn không được, chúng ta có thể tìm vài người cùng nhau hợp tác, phân công nhau sao chép tài liệu mượn được, chẳng phải là được sao?”
“Cách này không tồi và khá khả thi đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây