Sơ Hạ hồi phục lại tinh thần, quay đầu lại đáp lời nói: “Vâng, con đi ngủ ngay đây.”
Ngô Tuyết Mai có chút tò mò: “Con đang bận rộn gì vậy?”
Sơ Hạ cười nói: “Đọc sách ạ, đây là thói quan con học được khi còn ở nông thôn.”
Ngô Tuyết Mai không có ý kiến gì với chuyện này, chỉ nhìn một chút rồi nói: “Đừng để mệt mỏi quá, ngủ sớm đi.”
Thời gian đã muộn rồi, sau khi Ngô Tuyết Mai dặn dò xong rồi về phòng, Sơ Hạ cũng không học thêm nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây