Khi cảm thấy không thể lề mề thêm được nữa, cô nghiến răng dứt khoát ngồi dậy, lập tức lấy quần áo mặc vào, sau đó thu dọn chăn đệm một phen, dùng nước ấm trong ấm nước rửa mặt.
Sau khi rửa mặt chải tóc thắt bím xong, Sơ Hạ phát hiện cánh cửa phòng của Lâm Tiêu Hàm vẫn đóng chặt, không có bất cứ động tĩnh nào.
Bình thường Lâm Tiêu Hàm đều dậy sớm hơn cô một chút, cho nên cô nghi hoặc đi đến trước cửa phòng Lâm Tiêu Hàm, gõ cửa gọi vào trong một tiếng: “Lâm Tiêu Hàm, dậy thôi!”
Sau khi gọi xong, bên trong vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.
Theo lý mà nói không thể như thế này được, vì thế cô lại gõ cửa thêm vài lần nữa, hỏi: “Cậu đã tỉnh chưa vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây