Sơ Hạ mỉm cười khen ngợi Uông Tiểu Yến và Lý Hỷ Sinh: “Ánh mắt nhìn người của cô không sai, hai em chăm chỉ nhanh nhẹn thông minh, làm việc không tệ, đi theo cô cùng lắm hai lần nữa là có thể tự mình lo liệu quán mỳ được rồi.”
Được Sơ Hạ khen như vậy, Uông Tiểu Yến và Lý Hỷ Sinh vừa vui vẻ vừa có chút ngại ngùng.
Uông Tiểu Yến xấu hổ mỉm cười hỏi: “Thật vậy sao?”
Sơ Hạ gật đầu với cô bé: “Thật đấy.”
Uông Tiểu Yến vui mừng khôn xiết, cùng với Lý Hỷ Sinh đưa mắt nhìn nhau một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây