Vào ngày làm việc cuối cùng, sau khi kết thúc toàn bộ công việc, Sơ Hạ và Lâm Tiêu Hàm đã trả tiền công cho người thợ già.
Bởi vì không có thời gian rảnh để mời bọn họ ăn cơm nên không thể tránh được nói với bọn họ một số lời khách khí ngại ngùng.
Giữa trời chiều mịt mùng, nhìn theo người thợ già và các công nhân đi xa, Sơ Hạ mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó, cô thu hồi ánh mắt, xoay người lại nhìn căn phòng đã được xây xong, trong lòng tràn ngập vui mừng nói: “Mấy ngày nữa sau khi căn phòng khô ráo là đã có thể dọn vào ở, tôi ở chỗ này chẳng khác nào đã có một căn nhà riêng của mình.”
Căn nhà này được xây bằng số tiền bọn họ tự kiếm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây