Nói xong, cô vội vàng mở gói bánh trung thu thấm dầu kia ra, đưa một chiếc bánh trung thu hoàn chỉnh đến trước mặt Lâm Tiêu Hàm, lại cười nói với anh: “Cậu mời tôi ngắm đèn lồng thỏ, tôi mời cậu ăn bánh trung thu.”
Lâm Tiêu Hàm cũng không khách khí, đưa tay ra cầm một miếng bánh trung thu.
Sau đó, hai người cùng nhau ăn bánh trung thu dưới ánh sáng lập loè của ngọn đèn lồng thỏ, câu được câu không nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng còn cùng nhau ngẩng đầu lên ngắm nhìn ánh trăng trên bầu trời.
Chờ đến khi ngọn nến cháy hết, bọn họ cũng đã ăn xong chiếc bánh trung thu kia.
Ngày lễ kết thúc trong viên mãn, ngày mai còn phải đi làm, Sơ Hạ và Lâm Tiêu Hàm cũng không làm chuyện gì khác nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây