Sơ Hạ nuốt kem trong miệng xuống, nhìn về phía Lâm Tiêu Hàm hỏi: “Cậu mời tôi ăn sao?”
Lâm Tiêu Hàm vừa quạt vừa ừ một tiếng, nói: “Không phải.”
Anh nhìn về phía Sơ Hạ, nói thêm: “Bà thím bán kem chỉ còn lại một cây kem cuối cùng này, có lẽ nhìn thấy tôi điều kiện không tồi nên không ngừng lôi kéo tôi mua nó, ghi sổ nợ đi.”
Sơ Hạ nhìn Lâm Tiêu Hàm, nghe anh nói như vậy, cô lại cắn một miếng, càng ăn thoải mái hơn nữa.
Nếu là anh mời cô, cô còn phải suy nghĩ xem nên trả lại như thế nào, bây giờ đã có thể yên tâm ăn rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây