Bà ấy nhận lấy con gà trống trong tay Lâm Tiêu Hàm, vừa dẫn hai người vào trong phòng bếp vừa sắp xếp: “Con gà này phải hầm lâu một chút mới ngon, cho nên phải làm sớm hơn. Sau khi chuẩn bị tất cả mọi thứ xong xuôi, có lẽ thời gian vừa kịp lúc, đến lúc đó thím đến sở chỉ huy đại đội gọi mọi người một tiếng, bọn họ sẽ đến đây.”
Sơ Hạ đi vào trong phòng bếp đặt đồ đạc xuống, vẫn nói: “Cảm ơn thím.”
Trần Kim Phượng ôi trời một tiếng, nói: “Thím đã ăn không của hai đứa nhiều đồ như thế này rồi cháu còn ba lần bảy lượt cảm ơn cảm ơn, cháu đừng nói hai chữ này nữa, nếu còn nói, thím sẽ không dám ăn nữa đâu.”
Nghe vậy, Sơ Hạ mỉm cười nói: “Thím, thím cứ yên tâm đi, dù sao cháu cũng sẽ đảm bảo với thím rằng cho dù chuyện này thành công hay không, cháu chắc chắn sẽ không để thím phải khó xử đâu.”
Nếu Trần Kim Phượng đã đồng ý, bà ấy cũng không nghĩ đến chuyện sẽ gặp khó xử hay rắc rối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây