Sơ Hạ có chút sợ hãi khi nhìn anh như thế này, nhưng cô vẫn tức giận nhìn anh: “Anh đang nói gì vậy? Bây giờ chúng ta là giáo viên của bọn chúng, giữa bọn chúng xảy ra loại chuyện này, nếu chúng ta còn mặc kệ thì còn mong chờ vào ai quan tâm đây?”
Lâm Tiêu Hàm: “Cậu muốn quản như thế nào? Giúp Lý Hỷ Sinh đòi lại công bằng sao?”
Sơ Hạ: “Phải hỏi rõ ràng mọi chuyện, nếu cậu ấy không sai, tại sao lại không… Ưm…”
Những lời nói sau đó còn chưa kịp nói ra thì Lâm Tiêu Hàm đã đẩy Sơ Hạ vào tường, bịt kín miệng cô.
Anh đóng cửa văn phòng lại, nhìn chằm chằm Sơ Hạ bằng ánh mắt thâm trầm đen láy, nhỏ giọng nói: “Ông nội của Lý Hỷ Sinh là địa chủ, gốc rễ của cậu ấy vốn dĩ đã là một sai lầm, cậu ấy không thể nào đúng! Tôi không quan tâm trong lòng cậu suy nghĩ như thế nào, nhưng hãy để chúng thối nát trong bụng cho tôi, không được nói ra dù chỉ một chữ. Nếu phụ huynh của Chu Tiểu Hổ làm lớn chuyện này và cậu bị người khác nhận định rằng lập trường giai cấp có vấn đề thì ngay cả thần tiên cũng không thể cứu được cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây