Cho dù cậu ta không làm như vậy đi nữa, Sơ Hạ cũng đã mặt dày mày dạn chạy theo phía sau cậu ta rồi mà.”
Trần Tư Tư cảm thấy Lý Kiều nói rất có lý, vì thế cô ta suy nghĩ một chút rồi nói: “Chẳng lẽ cậu ta thực sự đã bị Sơ Hạ đả động, thích Sơ Hạ rồi sao?”
Nghe thấy câu nói này, Cố Ngọc Trúc lập tức lên tiếng phủ định, nói: “Sao có thể được? Một kẻ tự cao tự đại, mắt cao hơn người, ngay cả Tô Vận còn chưa bao giờ được cậu ta liếc nhìn một cái như Lâm Tiêu Hàm làm sao có thể thích Đường Sơ Hạ được chứ? Trong hơn nửa tháng đầu sau khi xuống nông thôn, người cậu ta ghét nhất chính là Đường Sơ Hạ, ghét muốn chết? Đường Sơ Hạ có gì chứ? Ngoại hình bình thường, tính cách cũng bình thường, không có tài năng gì cả, chẳng có gì đáng kể, từ đầu đến cuối không thể nhìn ra được chỗ nào hấp dẫn người khác, cậu ta lấy gì để đả động được Lâm Tiêu Hàm? Mặt dày mày dạn sao?”
Trần Tư Tư cảm thấy mọi người đều nói rất có lý.
Cô ta không hiểu rõ lắm, chỉ hỏi lại: “Vậy thì tại sao chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây