Nghe thấy giọng điệu hơi kinh ngạc của cô, Lục Thiệu Huy nói với vẻ bất mãn: “Nhưng phụ nữ các em còn nói nhiều hơn thế kìa, mấy thứ mà em vừa mới nói kia, ngoại trừ tay ra, những cái khác anh cũng chưa từng nghe qua.”
Diệp Bảo Châu lập tức bị lời này của anh chặn họng, hình như đúng là vậy thật, có vẻ vừa rồi cô nói hơi quá.
Thấy cô sững sờ, Lục Thiệu Huy lại bảo: “Vợ này, anh rất tò mò nhưng bây giờ em vẫn đang đến tháng, có làm cũng rất phiền phức, cho nên chỉ có thể nói một chút, khi nào em mới hết kỳ?”
Diệp Bảo Châu dựa lên vai anh, giọng tiu nghỉu: “Chắc là hai, ba hôm nữa đi.”
Vừa dứt lời, Lục Thiệu Huy đã cúi thấp đầu, thấy vành tai hồng phấn của cô, không nhịn được mà nhéo một cái: “Vậy… sau này em dạy anh từ đầu đi, được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây