Tuy rằng trước đây hình như đứa con này cũng không có suy nghĩ này, nhưng Thẩm Đại Trụ không dám đảm bảo sau này cô ta lên đại học rồi sẽ không như thế. Hơn nữa, từ sau khi Thẩm Văn Tinh đến nhà họ Lục, có rất nhiều chuyện cô ta đều không hỏi ý kiến của bọn họ mà toàn tự ý quyết định, ngay cả chuyện Lục Thiệu Lan kết hôn mà cô ta cũng không hề nói cho họ biết!
Mấy chuyện này gom lại khiến ông ta càng ngày càng tức, nói chuyện cũng gắt hơn: “Trước đây, hồi mới đi làm, tối nào mày cũng về nhà ở, sao bây giờ tan làm lại không về được nữa? Rõ ràng biết bọn tao đang đợi tin của mày, về đây nói một tiếng con đã thi đỗ bộ khó lắm hay sao?”
Thẩm Văn Tinh cảm thấy ông ta thật giận cá chém thớt, vốn dĩ thứ năm biết thành tích, tối thứ bảy cô ta cũng về rồi, giữa chừng cũng chỉ cách có một ngày mà thôi, hơn nữa vừa rồi cô ta cũng đã giải thích rồi còn gì, nhà xưởng đang rất bận, không có cách nào về được, sao ông ta còn bới móc bắt bẻ như vậy nữa.
Cô ta hít vào một hơi, đang định nói thì Thẩm Văn Kiệt đã lên tiếng trước: “Cha, cha tức tối cái gì, vốn dĩ thời gian thông báo đã có điểm sàn ở mỗi một văn phòng tuyển sinh trên phố đều khác nhau, sớm một ngày hay muộn một ngày thì đã làm sao, bây giờ vừa mới được nghỉ, không phải chị con đã vội về rồi hay sao?
Hồ Lan Mỹ biết Thẩm Đại Trụ tức vì mình không phải người đầu tiên biết chuyện này, cũng tức vì Thẩm Văn Tinh không về nhà báo ngay lập tức, cảm thấy có khả năng là ông ta không được tôn trọng, đặc biệt là sau khi rất nhiều người ở đại viện biết Thẩm Văn Tinh không phải con gái đẻ của nhà họ Thẩm bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây