Mấy ngày tiếp theo trong tháng, bạn nhỏ Đường Đường cũng rất dễ chăm, ăn no là ngủ, thi thoảng còn mở mắt, lại còn biết bắt người, lần này cũng khiến ba anh trai của cô bé vui muốn xỉu. Trước đây, ba đứa nhỏ cứ hễ tan học là lại muốn ở lỳ trong trường học để chơi, nhưng bây giờ có em gái rồi, vừa có chuông tan lớp một cái là tự giác chạy ra ngoài đòi về nhà chơi với em gái.
Có người nấu cơm, có người trông con, còn có người chơi với con nên mấy ngày trong tháng ở cữ này của Diệp Bảo Châu có hơi nhàn phát hoảng, cô cũng kêu Thẩm Văn Tinh mang văn kiện đã tích trữ gần đây qua cho mình đọc.
Gần đây nhà xưởng cũng không có vụ việc gì cả, chủ yếu vẫn là chuyện mì ăn liền. Bây giờ mì ăn liền đã làm lớn rồi, trên cơ bản đều là một vài vấn đề về mở rộng sản xuất, mà mấy chuyện này đều do đích thân Quách Hữu Bình đi xem cho nên cô cũng khá yên tâm, ký xong văn kiện lập tức trả lại cho Thẩm Văn Tinh.
Cuối cùng, đột nhiên cô nhớ đến gì đó mà nhìn Thẩm Văn Tinh, hỏi: “Thi đại học đã qua hơn một tháng rồi thì phải, chắc hẳn thành tích của các em cũng có rồi chứ?”
…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây