Thẩm Văn Tinh cũng nhìn ra được ý cười trên mặt Tống Minh Trân, cô ta thật sự không hề thích loại người như vậy một chút nào cả, cho nên cũng nhanh chóng về đại viện, vừa vặn Diệp Bảo Châu cũng đang ở đây, mấy người bọn họ đang nói về chuyện thi đại học.
Thấy cô ta về nhà, Cao Hồng Anh lập tức hỏi: “Thế nào rồi, môn cuối cùng có khó không con?”
Thẩm Văn Tinh hơi nhướng mày, sau đó giơ tay ra dấu OK, cười bảo: “Con cảm thấy không có vấn đề gì cả.”
Diệp Bảo Châu cũng không bất ngờ khi thấy Thẩm Văn Tinh vui vẻ như thế vì trong ấn tượng của cô, đề thi đại học năm nay đối với học sinh tốt nghiệp khóa này mà nói chắc hẳn không tính là khó, cảm thấy khó là vì trước đây giáo dục đã gián đoạn mười năm, mọi người đều không học hành tử tế và cũng không ôn tập cẩn thận.
Cô hơi nhướng mày: “Những người khác thì sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây