Lục Thiệu Huy nghe thế chợt nhíu mày, trước đó cũng nghĩ tới rồi, dù sao thì trước kia lúc trong xưởng thông báo tất cả cũng đều rất thuận lợi, nhưng danh hiệu vinh dự này cũng được chia thành cấp quốc gia, cấp tỉnh, và cấp thành phố. Hai năm nay Diệp Bảo Châu đã giải quyết được vấn đề việc làm cho không ít người giúp chính phủ, còn kéo theo một vài công xưởng khác ở xung quanh nữa, ngay cả bây giờ thanh niên trí thức về thành phố, Dân Phúc cũng hợp tác với ban thanh niên trí thức, giúp giải quyết vấn đề việc làm cho thanh niên trí thức về thành, nhưng sau ngay cả cấp tỉnh mà cũng không lấy được?
Đương nhiên, đãi ngộ ở mỗi một cấp bậc khác nhau, trong ba cấp này thì cấp thành phố chắc chắn không thể so được với hai cấp khác cho nên anh không nhịn được mà hỏi: “Sao mới có cấp thành phố thôi vậy? Không có cấp tỉnh sao?”
Chuyện này thì Thẩm Văn Tinh cũng khá nghi ngờ, sau khi cô ta nhận được văn kiện đã tới đây ngay, cũng không nhìn thấy Quách Hữu Bình đâu cho nên cũng không kịp hỏi: “Trên văn kiện này nói như vậy mà.”
Diệp Bảo Châu đã nhận văn kiện và đang đọc, quả thật chỉ là cấp thành phố mà thôi: “Cấp thành phố cũng không tồi, đã hơn mười năm không bình bầu rồi, năm nay chắc chắn có rất nhiều người tham gia, người tham gia nhiều thì người xuất sắc cũng nhiều, em không đắc cử cũng là chuyện bình thường, dù sao cho dù cấp tỉnh hay cấp thành phố cũng đều không sao cả, đều là huân chương mùng tám tháng ba cả.”
Lục Thiệu Huy nhướng mày: “Nhưng trợ cấp khác nhau đấy, cấp quốc gia với cấp tình đều khá nhiều.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây