Lục Thiệu Huy cũng nói: “Đây không phải bất công mà là tiết kiệm! Còn nữa, đồ mà ba anh trai của nó để lại còn mới hơn cả đồ mới, quần áo cũng vẫn còn rất tốt, chưa mặc được mấy lần.”
Chuyện này thì Diệp Bảo Châu không phủ nhận, trước đây bọn họ mua rất nhiều quần áo mới, cũng có rất nhiều tặng quần áo mới cho, nhưng trẻ con lớn nhanh, có vài bộ chưa mặc được mấy lần đã chật rồi. Nếu thật sự đẻ một đứa con trai vậy quần áo có thể không cần phải chuẩn bị nhiều như vậy nữa.
Cô lẩm bẩm: “Em muốn đẻ con gái cơ.”
Lục Thiệu Huy cũng muốn lắm đấy chứ, nhưng đây không phải vấn đề có muốn hay không: “Em đừng nghĩ nữa, đợi đẻ ra không phải sẽ biết ngay hay sao, là con gái cũng được mà là con trai cũng không sao, dù sao cũng đều là con mình mà.”
Diệp Bảo Châu: …
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây