Diệp Bảo Châu cũng không tiện giấu diếm cô ta nữa nên cũng nói lại chuyện mình đã mang thai, cuối cùng lại bảo: “Thắt ống dẫn tinh rồi cũng vô dụng thôi, sau này vẫn phải đeo bao cao su.”
Lý Quyên nghe xong cũng không biết phải nói gì nữa, chỉ đành thở dài một tiếng: “Đứa con này của cô cũng thật kiên cường, cha nó đã như thế rồi mà nó vẫn có thể chạy vào bụng cô cho bằng được, đúng là nên giữ lại.”
Diệp Bảo Châu khẽ cười, cảm thấy cô ta nói đúng, đứa trẻ này đúng là rất kiên cường.
Lúc hai người bọn họ đang nói chuyện cũng không biết ba thằng quỷ nhỏ từ chỗ nào chui ra, đứng bên ngoài cửa với vẻ mặt tò mò, trừng to đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Lý Quyên ngồi đối diện với cửa trông thấy cái đầu nhỏ và đôi mắt đen láy của ba đứa trẻ cũng sợ hết hồn, vội vàng đẩy Diệp Bảo Châu một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây