Vẻ mặt của Lục Thiệu Huy càng u ám hơn: “Không phải uy hiếp mà là cảnh cáo, hơn nữa Diệp Bảo Châu không phải người phụ nữ anh quen chưa đến mấy ngày, bây giờ cô ấy là vợ anh, tốt nhất em nên tôn trọng anh và cũng tôn trọng cô ấy.”
Lục Thiệu Lan tức đến mức sắc mặt trướng đỏ, rõ rành rành là một cô gái chỉ quen có mấy ngày đã kết hôn, anh còn không thừa nhận cái gì, vì một người phụ nữ mà hung dữ với cô ta như thế!
Quả nhiên đàn ông có vợ rồi sẽ quên mẹ, không đúng, là quên em gái!
“Không nói thì không nói.” Cô ta nói xong, lập tức quay người đẩy mạnh cửa đi vào phòng.
Cao Hồng Anh nghe thấy động tĩnh cũng vội đi ra khỏi phòng, trông thấy Lục Thiệu Huy đứng đó với vẻ mặt nặng nề, bà ấy vội hỏi có chuyện gì xảy ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây