Lý Quyên gật đầu, trước đó mẹ chồng cô ta đã từng hỏi Hạ Thu Mai và Lưu Xuân Hoa, nhờ bọn họ xem giúp bụng của cô ta rồi đoán là bé trai hay là bé gái. Hai người bọn họ cũng không nhìn ra được gì nhưng cũng phụ họa theo mẹ chồng cô ta nói là bé trai, nhưng mẹ chồng cô ta vẫn chưa chịu từ bỏ, mỗi lần đi khám thai vẫn sẽ hỏi bác sĩ câu này.
Cô ta thở dài: “Có lần nào mà bà ta không hỏi bác sĩ chứ, cho dù bác sĩ có biết cũng sẽ không nói đâu. Cô xem, ngày trước bà ta còn tìm hẳn người tới xem bụng đủ các thể loại cho tôi, tôi cũng bực mình muốn chết đây.”
Diệp Bảo Châu có thể hiểu được mẹ chồng Lý Quyên nóng lòng muốn có cháu trai nhưng bà ta cứ luôn hỏi như vậy, quả thật cũng khiến người rất bực mình: “Hay là cô trực tiếp kêu ủy viên Hồ trao đổi với bà ấy đi?”
Lý Quyên thở dài rồi đáp: “Cô tưởng tôi chưa nói chắc, nhưng người ta có cái tật xấu đánh chết cũng không chừa, tục ngữ nói chua nam cay nữ, cả một tháng nay vì muốn tôi đẻ được con trai mà bà ta còn tìm đủ các loại đồ chua cho tôi ăn, rau nấu xong cũng chua lét. Vừa rồi tôi mới cãi nhau với bà ta một trận trên bàn cơm xong, nói xong tôi vẫn tức không chịu được nên mới qua đây tìm cô.”
Diệp Bảo Châu cạn lời: “Bà ta đã đến mức đó luôn rồi ấy hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây