Diệp Bảo Châu kinh ngạc, đến bản thân mình còn không biết canh ngũ hồng gì đó, vậy mà anh lại biết, cô không nhịn được mà hỏi: “Sao anh lại biết mấy thứ này, nói thật đi, có phải anh từng nấu cho người phụ nữ khác rồi không?”
Động tác trong tay người đàn ông dừng lại, ừm một tiếng với giọng trầm thấp, cũng không hề chột dạ tí nào mà đáp: “Từng nấu cho mẹ mình.”
Lúc này Diệp Bảo Châu mới nhớ ra, nhà họ Lục ngoại trừ cô ra thì vẫn còn hai nữ giới khác, được rồi, vậy không tính toán với anh nữa, nhưng mấy thứ như nước gừng đường đỏ này vô dụng đối với cô, trước đây cô còn uống cả Ibuprofen luôn rồi cho nên kêu người đàn ông trước cứ hỏi Cao Hồng Anh xem có thuốc giảm đau không.
Lục Thiệu Huy vốn định nói với cô thuốc ba phần độc, nhưng bắt đầu từ chiều nay cô đã đau đến mức không muốn xuống giường, thậm chí ngay cả sức trêu đùa anh cũng không có, vì thế lại nuốt lời xuống sau đó đi ra khỏi phòng.
Ra đến bên ngoài, Lục Thiệu Huy vừa vặn nhìn thấy Lục Thiệu Lan và Vu Tuệ đang tạm biệt nhau ở cửa nhà mình, đột nhiên anh nghĩ đến gì đó mà hơi nhíu mày lại, vẻ mặt dần trở nên nặng nề.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây